Xuân Mai

ĐÊM BA MƯƠI


Đêm ba mươi nợ người chưa trả
Sao còn mơ chi giấc hoang đàng
Trời đã khuya người đang vội vã
Bước quay về kịp đón xuân sang
 
Đêm ba mươi một mình lạnh giá
Sân nhà ai rụng cánh hoa vàng
Đường phố quen giờ như xa lạ
Chắc quên rồi một gã lang thang
 
Đêm ba mươi đèn khuya bóng ngã
Trong lòng ai thương nhớ miên man
Chiều ly hương đường về xa quá
Ai đợi chờ bến vắng mênh mang
 
Đêm ba mươi buồn tênh ghế đá
Biết về đâu? Sương sớm chưa tan
Hàng cây khô buồn theo chiếc lá
Ai một mình đếm bước chân hoang…
 
Xuân Mai


 


 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 25 tháng 7 năm 2018

Bình luận về Bài thơ "ĐÊM BA MƯƠI"